Mẹ và Con - Nguyên nhân, triệu chứng, phương pháp chẩn đoán và điều trị hiệu quả bệnh Tics ở trẻ em như thế nào để giúp trẻ vượt qua rối loạn này và có cuộc sống tốt hơn? Mời ba mẹ cùng tìm hiểu!

Bệnh Tics ở trẻ là một rối loạn thần kinh phổ biến và gây khó chịu cho trẻ. Rối loạn này thường được định nghĩa là các chuyển động vô ý hoặc đột ngột của cơ bắp hoặc nhóm cơ.

Trẻ em bị bệnh Tics thường có những cử chỉ khó kiểm soát, ví dụ như nhảy nhót, giật mình, mím môi hoặc nháy mắt. Bệnh này có thể ảnh hưởng đến cuộc sống hằng ngày của trẻ và gây ra nhiều vấn đề khôn lường. 

Tác động của bệnh Tics đến cuộc sống của trẻ

Bệnh Tics ở trẻ em có thể ảnh hưởng đến cuộc sống của trẻ trong nhiều khía cạnh khác nhau như:

  • Những cử chỉ hoặc âm thanh vô ý muốn có thể làm cho trẻ cảm thấy khó chịu và xấu hổ, đặc biệt khi chúng xảy ra ở nơi công cộng hoặc khi trẻ đang tập trung vào một công việc
  • Có thể gây ra rối loạn giấc ngủ và các vấn đề về tâm lý như lo lắng, căng thẳng và giảm tự tin. 
  • Nếu không được chẩn đoán và điều trị đúng cách, bệnh Tics có thể ảnh hưởng đến học tập, tương tác xã hội và sự phát triển tổng thể của trẻ.

bệnh Tics ở trẻ em

Nguyên nhân và triệu chứng của bệnh Tics ở trẻ em

Hiện chưa có một nguyên nhân cụ thể được xác định rõ ràng cho bệnh Tics ở trẻ em. Tuy nhiên, các nhà khoa học đang tìm hiểu về các yếu tố có thể gây ra bệnh. Một số nghiên cứu cho thấy rằng, bệnh này có thể liên quan đến các vấn đề về hoạt động của hệ thần kinh trung ương, đặc biệt là các cơ chế điều khiển chuyển động.

Các yếu tố di truyền và môi trường cũng có thể góp phần vào việc gây ra bệnh, stress và căng thẳng cũng có thể làm tăng nguy cơ mắc bệnh Tics. Tuy nhiên, để xác định nguyên nhân cụ thể của bệnh, cần phải được chẩn đoán bởi các chuyên gia y tế có liên quan.

Triệu chứng của bệnh Tics ở trẻ 

  • Các cử chỉ vô ý muốn: Trẻ có thể thực hiện các cử chỉ như đập tay, giật mình, nhấp mắt hoặc nhấp miệng một cách vô ý muốn.
  • Âm thanh vô ý muốn: Trẻ có thể phát ra các âm thanh như ho, khịt, kêu to hoặc kêu lẩm bẩm.
  • Tình trạng khó kiểm soát: Các cử chỉ và âm thanh vô ý muốn thường không có mục đích và trẻ có thể không kiểm soát được chúng.
  • Tăng cường khi gặp stress hoặc khi tập trung vào một công việc: Tics thường tăng cường khi trẻ đang gặp stress hoặc khi tập trung vào một công việc.
  • Có thể dễ dàng bị phân tâm và khó tập trung: Tình trạng Tics có thể gây khó khăn cho trẻ khi tập trung vào việc học tập hoặc các hoạt động khác.

Các phương pháp chẩn đoán bệnh Tics ở trẻ em

Để chẩn đoán bệnh Tics ở trẻ em, các chuyên gia y tế thường sử dụng một số phương pháp sau đây:

  • Khám lâm sàng: Bác sĩ sẽ thực hiện một cuộc khám lâm sàng để xác định các triệu chứng và đánh giá mức độ nghiêm trọng của bệnh.
  • Thăm khám chuyên khoa: Nếu cần thiết, bác sĩ sẽ giới thiệu trẻ đến các chuyên gia tâm lý hoặc các chuyên gia khác để đánh giá và chẩn đoán.
  • Sử dụng các bài kiểm tra: Bác sĩ có thể yêu cầu trẻ thực hiện một số bài kiểm tra để đánh giá tình trạng Tics của trẻ, ví dụ như bài kiểm tra Yale Global Tic Severity Scale***
  • Sử dụng các phương pháp hình ảnh: Bác sĩ có thể sử dụng các phương pháp hình ảnh như MRI hoặc CT scan để loại trừ các nguyên nhân khác của triệu chứng tương tự.
  • Xác định các yếu tố gây ra bệnh Tics: Bác sĩ có thể thực hiện các xét nghiệm để xác định các yếu tố di truyền hoặc môi trường có thể gây ra bệnh.

bệnh Tics ở trẻ em

Những điểm cần lưu ý khi chẩn đoán bệnh Tics

  1. Tics có thể là một triệu chứng của nhiều bệnh khác nhau. Do đó, các chuyên gia y tế cần phải loại trừ các nguyên nhân khác của triệu chứng tương tự như bệnh chứng loạn thần kinh, tự kỷ hoặc bệnh Parkinson.
  2. Cần phải xác định rõ các triệu chứng Tics của trẻ và mức độ nghiêm trọng của chúng để đưa ra chẩn đoán chính xác và điều trị phù hợp.
  3. Việc chẩn đoán bệnh Tics cần phải dựa trên nhiều thông tin khác nhau, bao gồm thông tin từ các bài kiểm tra, khám lâm sàng và phản hồi của trẻ và gia đình.
  4. Nên đánh giá tác động của bệnh Tics đến cuộc sống của trẻ, bao gồm tình trạng tâm lý và học tập của trẻ.
  5. Cần phải xem xét cả yếu tố di truyền và môi trường để tìm hiểu nguyên nhân của bệnh. 

Việc chẩn đoán bệnh Tics cần phải được thực hiện kỹ lưỡng và đầy đủ thông tin để đưa ra phương án điều trị hiệu quả nhất cho trẻ.

Các phương pháp điều trị bệnh Tics ở trẻ em

Hiện nay, có nhiều phương pháp điều trị ở trẻ em, tùy thuộc vào mức độ và tần suất của các triệu chứng Tics. Một số phương pháp điều trị bao gồm:

  • Theo dõi: Nếu Tics của trẻ không gây ảnh hưởng nhiều đến cuộc sống của trẻ và không cần phải điều trị đặc biệt, các chuyên gia y tế có thể chỉ đơn giản theo dõi tình trạng của trẻ.
  • Thay đổi lối sống: Một số thay đổi về lối sống như thức dậy và đi ngủ đúng giờ, tập thể dục đều đặn, ăn uống lành mạnh có thể giúp giảm tần suất các triệu chứng tics.
  • Tâm lý trị liệu: Tâm lý trị liệu có thể giúp trẻ cải thiện cảm xúc và giảm các tình trạng căng thẳng, lo lắng, giúp giảm tần suất các triệu chứng tics.
  • Điều trị thuốc: Có một số loại thuốc được sử dụng để điều trị bệnh Tics ở trẻ em, bao gồm thuốc chống trầm cảm, thuốc ức chế tâm thần và thuốc chống co giật.
  • Điều trị bằng sóng não: Phương pháp điều trị bằng sóng não như điều trị bằng sóng siêu âm có thể giúp giảm tần suất các triệu chứng Tics.
  • Phẫu thuật: Điều trị phẫu thuật có thể được thực hiện đối với các trường hợp nặng của bệnh Tics.

Các lưu ý khi điều trị bệnh Tics

Những lưu ý dưới đây sẽ giúp cho quá trình điều trị bệnh ở trẻ em đạt hiệu quả tốt nhất và giúp trẻ có một cuộc sống tốt hơn:

  • Điều trị nên được thực hiện sớm: Để giảm thiểu tác động của các triệu chứng tics đến cuộc sống của trẻ.
  • Thực hiện theo chỉ định của bác sĩ: Việc sử dụng thuốc và các phương pháp điều trị khác nên được thực hiện theo chỉ định của bác sĩ chuyên khoa.
  • Theo dõi tác dụng phụ: Các phương pháp điều trị có thể gây ra một số tác dụng phụ, do đó cần theo dõi và báo cáo lại cho bác sĩ nếu có bất kỳ dấu hiệu bất thường nào xuất hiện.
  • Thay đổi lối sống: Thay đổi lối sống và cung cấp một môi trường tốt cho trẻ có thể giúp giảm tần suất các triệu chứng Tics.
  • Hỗ trợ tâm lý: Hỗ trợ tâm lý, giúp trẻ cải thiện cảm xúc và giảm tình trạng căng thẳng, lo lắng cũng là một phần quan trọng trong quá trình điều trị.
  • Theo dõi định kỳ: Điều trị bệnh Tics ở trẻ em là một quá trình dài, cần theo dõi định kỳ và điều chỉnh phương pháp điều trị khi cần thiết.

bệnh Tics ở trẻ em

Phòng ngừa bệnh Tics ở trẻ em

Hiện nay, chưa có cách phòng ngừa chính xác cho bệnh Tics ở trẻ. Tuy nhiên, việc thực hiện một số biện pháp sau có thể giúp giảm nguy cơ mắc bệnh Tics:

  • Điều chỉnh lối sống: Hạn chế tiếp xúc với các chất kích thích như cafein, thuốc lá, rượu, đồ ăn nhanh, thức ăn chứa chất bảo quản, chất tạo màu, chất làm ngọt nhân tạo, v.v.
  • Hạn chế căng thẳng: Trẻ nên được hỗ trợ để giảm bớt căng thẳng và lo lắng.
  • Thực hiện các bài tập thể dục thường xuyên: Điều này có thể giúp giảm căng thẳng và tăng cường sức khỏe tổng thể của trẻ.
  • Giảm thiểu áp lực học tập và hoạt động quá mức: Trẻ nên được giảm thiểu áp lực học tập và hoạt động quá mức để giảm tình trạng căng thẳng và lo lắng.
  • Theo dõi sức khỏe tổng thể: Điều này có thể giúp phát hiện các vấn đề sức khỏe sớm và có biện pháp khắc phục kịp thời.

Tuy nhiên, nếu trẻ bị bệnh Tics, việc điều trị sớm và chính xác sẽ giúp giảm tình trạng bệnh và tăng khả năng phục hồi của trẻ. Do đó, nếu có bất kỳ triệu chứng nào liên quan đến tics xuất hiện ở trẻ, cần đưa trẻ đến bác sĩ để được tư vấn và điều trị kịp thời.

Rất hy vọng những thông tin chia sẻ trên từ Tạp chí Mẹ và Con sẽ hữu ích với các bậc phụ huynh có con nhỏ và trẻ dưới 18 tuổi về bệnh Tics ở trẻ em

*** Bài kiểm tra Yale Global Tic Severity Scale: Bài kiểm tra Yale Global Tic Severity Scale (YGTSS) là một công cụ đánh giá được sử dụng rộng rãi trong nghiên cứu và điều trị bệnh tics. YGTSS được phát triển bởi một nhóm các chuyên gia tại Đại học Yale và được công bố lần đầu tiên vào năm 1989.

Bài kiểm tra YGTSS bao gồm các mục đánh giá các triệu chứng của bệnh Tics, bao gồm cả các Tics đơn giản và phức tạp. YGTSS sử dụng một hệ thống điểm để đánh giá mức độ nặng của các triệu chứng này, bao gồm cả tần suất và sức mạnh của các Tics.

YGTSS được chia thành hai phần: Phần A và Phần B. Phần A đánh giá mức độ nghiêm trọng của các Tics về mặt vật lý, trong khi Phần B đánh giá các yếu tố tâm lý và xã hội ảnh hưởng đến cuộc sống hàng ngày của người bệnh. YGTSS là một công cụ hữu ích trong việc giúp các chuyên gia đánh giá mức độ nghiêm trọng của bệnh Tics ở trẻ em, đưa ra quyết định về điều trị và đánh giá hiệu quả của liệu pháp. Tuy nhiên, cần phải có sự chuyên môn và kinh nghiệm để sử dụng công cụ này hiệu quả.

Bài viết liên quan