Tôi và em yêu nhau được gần hai năm thì tính chuyện kết hôn. Khi ấy, tôi đã bước qua tuổi 32 còn em chỉ mới 26 tuổi. So với bạn bè cùng lứa thì tôi là người lấy vợ muộn nhất bởi do tập trung xây dựng sự nghiệp. Song điều tôi mãn nguyện hơn cả là đã chọn được một người bạn gái hoàn hảo. Em xinh đẹp, vừa thông minh lại sắc sảo. Phải công nhận để chiếm trái tim người đẹp, tôi cũng bỏ ra không ít công sức tán tỉnh.
Gần hai năm bên nhau ấy, tôi trân trọng và yêu thương em hết lòng. Em không dễ dãi như những cô nàng khác khi đề cập đến chuyện đi quá giới hạn. Thậm chí suốt thời gian yêu nhau, tôi chỉ được phép cầm tay và hôn em mà thôi. Em nhất quyết không cho tôi đụng chạm vào cơ thể. Mỗi lần tôi nhắc khéo chuyện quan hệ, em lại từ chối thẳng thừng và khéo léo lái sang chuyện khác. Em bảo với tôi rằng hãy tôn trọng em và để dành điều thiêng liêng ấy đến đêm tân hôn cũng chưa muộn.
Rồi đám cưới của chúng tôi cũng diễn ra trước sự chúc phúc của tất cả bạn bè và người thân. Đêm tân hôn, dù mệt mỏi vì phải tiếp khách cả ngày nhưng tôi vẫn cố gắng không đi ngủ sớm để có những giây phút ngọt ngào bên người vợ của mình.
Em bảo với tôi rằng hãy tôn trọng em và để dành điều thiêng liêng ấy đến đêm tân hôn cũng chưa muộn. (Ảnh minh họa)
Khi thấy em thẹn thùng bước ra khỏi phòng tắm, tôi đã ôm chầm lấy em và hôn nồng nàn. Cuối cùng thì giờ khắc quan trọng cũng đã đến. Thấy em tỏ ra đau đớn rồi xấu hổ, tôi cố trấn an tinh thần nhưng lòng lại vui phơi phới khi biết em vẫn còn trong trắng. Tôi nhận ra sự ngây thơ và vụng về của em khi được chồng âu yếm. Và rồi khi tận mắt thấy những giọt máu đỏ thẫm trên tấm ga trải giường, tôi đã ôm chầm lấy em vì hạnh phúc.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, thấy vẻ mặt em vẫn còn nguyên sự thẹn thùng khi nhìn chồng khiến tôi cũng bối rối theo. Tôi không thể ngờ qua cái tuổi tam tuần này rồi mà mình vẫn còn may mắn yêu là lấy được một người con gái khi mà sự trinh trắng vẫn còn nguyên vẹn.
Hôm đó đến cơ quan, khi bạn bè hỏi han về chuyện đêm tân hôn thế nào, tôi còn hùng dũng và ngẩng cao đầu tự hào rằng: “Vợ tao còn nguyên vẹn 100%”.
Cho đến mấy ngày sau đó, lúc tôi đang trên đường chạy đến cơ quan thì sực nhớ mình để quên cái usb tài liệu ở nhà.
Tôi vội vàng quay xe để trở lại nhưng khi chạy vội bước lên phòng, tôi choáng váng khi nghe được cuộc nói chuyện giữa em và một người bạn.
Sau hôm ấy, vợ chồng tôi như có chiến tranh lạnh. (Ảnh minh họa)
Giọng em cười đắc thắng và hào hứng khi trả lời cô bạn bên kia đầu giây: “Mày nghĩ sao mà để ông ấy phát hiện. Khi thấy tao rên rỉ và cả mấy giọt máu trên ga giường là lão mừng quýnh rồi ôm tao tỏ vẻ mãn nguyện lắm! Công nhận chỗ mày giới thiệu cho tao tốt thật, mất có ít tiền mà màng trinh cứ gọi là hoàn hảo…”.
Đứng ngoài cửa phòng, toàn thân tôi run lên vì tức giận. Thật không ngờ được là những gì em đã làm, cố tỏ ra mình thanh cao và trong trắng vào cái đêm tân hôn ấy chỉ là một vở kịch. Tôi đã mù mờ khi đi tin rằng em vẫn còn là một cô gái ngây thơ và thuần khiết.
Không chịu được nữa, tôi lao vào chỉ trích cô ấy dám lừa dối tôi. Sau giây phút giật mình, cô ấy liền phản ứng lại gay gắt hơn. Cô ấy nói cũng vì muốn được chồng yêu thương trân trọng nên cô ấy mới phải làm việc đó. Cô ấy không ngờ tôi là kẻ chỉ coi trọng trinh tiết… Cô ấy lên án tôi như một kẻ gia trưởng, cổ hủ và tỏ ra oan ức vô cùng. Trong khi tôi chỉ giận vì cô ấy lừa dối mình, chứ không hề bực tức gì chuyện còn hay mất “cái ngàn vàng”.
Sau hôm ấy, vợ chồng tôi như có chiến tranh lạnh. Tôi suốt ngày ủ rũ và buồn bã vì bị vợ lừa còn vợ thì khóc lóc sướt mướt. Giờ hai vợ chồng đều khó nhìn mặt nhau. Phải giải quyết chuyện này thế nào đây?